Tôi mơ đến em người tôi nhớ mong tên Hà Giang khi đang còn là sinh viên năm cuối Đại học với lượng thông tin ít ỏi, giờ thì tôi đã thực hiện được giấc mộng của mình
Hà Giang đón tôi trong một sớm mùa thu mưa rào lạnh, ngủ ngoác mồm vì mệt lơ mơ chỉ biết ngoài trời đang mưa, lo cho ngày mai và cả những ngày sau trong hành trình của nhóm.
Vậy mà hôm nay Hà Giang lại nắng thật đẹp...
Hà Giang trong tôi là là một sớm mai se lạnh ra chợ Mèo Vạc xem người ta bán chó gà, những người đàn ông hút thuốc lào uống rượu chay. Tiếng gà gáy, mùi phân bò ngay cổng homestay, thân thuộc, giản dị lắm í.
Hà Giang đầy yên bình qua đôi mắt trẻ thơ, ngây ngô, tự nhiên và đáng yêu hết mực.
Là một trưa mùa thu đầy gió, gã đàn ông bỏ quên sự đời nằm say rượu giữa dọc đường.
Là mùi đất, mùi lá cây ngập tràn trong không gian thanh bình.
Là khuôn mặt phụng phịu của em bé đi sau bố đòi bế ven sườn núi.
Là nét tinh khôi của cánh hoa đào hoa lê trước cửa mỗi căn nhà.
Là những gánh cỏ cao ngồng trên lưng người thiếu nữ đầy vất vả.
Là những ngôi nhà nhỏ chênh vênh vách núi và những con đường ngoằn ngoèo ở dưới chân.
Hà Giang trong tôi là màu xanh ngắt của sông Nho Quế thơ mộng, là những dãy cao nguyên đá hùng vĩ Đồng Văn, là con đường nên thơ ở đèo Mã Pí Lèng....mà những cảnh quan choáng ngợp đó ko thể có hình ảnh nào tả hết.
Là hẻm Tu Sản kỳ bí như sợi chỉ màu ngọc lục huyền ảo, ẩn hiện giữa núi rừng Đông Bắc hiểm trở.
Là dáng nằm ngủ vô tư lự của chú cún mông cộc, cứ thấy người lạ cũng sán vào thân thiện, dễ dãi hết sức ah =))
....Hà Giang dung dị và bình yên. Ngồi trên xe về Hà Nội, vô tình nghe câu hát: “Em ngồi ca hát một mình - Giữa khoảng trời bỏ quê"
Bình yên và hùng vỹ là nơi đây.
To be continued
Phượt Hà Giang cần những gì?
Thuê xe máy ở đâu? Nghỉ ngơi ở đâu?
Xuất phát thôi?
Một số lưu ý?